Admin Admin
Tổng số bài gửi : 275 Points : 517 Reputation : 1 Join date : 12/05/2011
| Tiêu đề: NỖI NHỚ KHÔNG TÊN Sun Jun 19, 2011 11:14 am | |
| Khi cuộc sống hối hả chạy qua, bỏ lại sau lưng bao nhiêu điều nuối tiếc, ta chợt ngoảnh lại nhìn những ngày cũ và chợt nhận ra rằng chẳng còn lại gì ngoài những nỗi nhớ, nỗi nhớ cồn cào trong tim dành cho ai đó. Một nỗi nhớ không tên, mà cũng chẳng có định nghĩa, ý niệm... Nó cứ gờn gợn trong cảm xúc, trong suy nghĩ ngay cả những công việc thường ngày, dường như chúng đang chạy trốn sau những vặt vảnh tất bật của đời thường. Nỗi nhớ có khi làm mình quay quắt... Tháng 7 đã vào mùa, những giọt mưa rơi nhẹ nhàng tí tách cho dòng người đi vội vã, cho những cô bé áo trắng đưa tay hứng "lệ trời" một cách ngây thơ. Để rồi những giọt mưa ấy lại vô tình làm chứng cho chuyện tình của đôi lứa, một cảm xúc dễ thương của lứa tuổi học trò trong cơn mưa và những nỗi nhớ bất chợt!
Đôi khi người ta muốn quên đi quá khứ để sống thật hơn, với tâm hồn và những người xung quanh. Thật khó để chối bỏ những ngày đi qua nhiều kỷ niệm, chúng đã là những vết dấu cũ, khắc sâu vào trong tâm hồn, hằn lên kí ức và hun hút trong những tâm tư… Đôi khi người ta cố để quên đi thực tại, những nỗi cô đơn trống rỗng khi một ngày buồn vừa gõ cửa, quên đi những chối từ buồn đau và khổ lụy trong tình yêu. Đôi khi cố quên là biết sẽ nhớ rất nhiều … Anh thích lặng thinh nhìn em mỗi lần mình café, được thấy em cười khúc khích và nói những điều ngây ngô dễ hiểu. Chỉ thế thôi để anh vờ cảm nhận mình bên em rất gần, để biết những khoảng cách xích lại gần nhau hơn trong nỗi nhớ và chúng sẽ chết đi trong một chiều hẹn muộn màng. Điều ấy thật giản dị nhưng đôi lúc lại bổng trở nên quá xa vời. Thật khó để bảo rằng anh không nhớ đến em!
Bao nhiêu thời gian qua là bấy nhiêu nỗi nhớ, và bây giờ ... anh không muốn lại vẫn chỉ là những nỗi nhớ không tên… | |
|
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 275 Points : 517 Reputation : 1 Join date : 12/05/2011
| Tiêu đề: Re: NỖI NHỚ KHÔNG TÊN Sun Jun 19, 2011 11:29 am | |
| Xuân đã đến, ai cũng có niềm vui và hạnh phúc mới, nhưng sao ta lại buồn quá vậy? Ngoài trơi đang mưa,những giọt mưa đầu xuân, nhưng trong lòng ta thì lại đang rạo rực một tình yêu. . Trong giờ phút giao niên giữa năm cũ và năm mới,cái giờ phút thiên liêng ấy đã để lại trong chung ta nhưng giây phút kho quên,và giờ đây trong tôi dâng trào lên một nỗi nhớ Anh nhớ em quá, Anh nhớ từng nụ cười, nhớ đôi môi và nhớ từng ánh mắt của của em. Tuy ta và em chưa gặp nhau nhiều, chưa được bên nhau là bao và thậm chí còn chưa có một lời đường mật nào dành cho nhau, nhưng tại sao ta lại nghĩ đến em thật nhiều? Rảo bước đi trên con đường quen thuộc, thỉnh thoảng lại một tiếng pháo nổ cắt đứt suy nghĩ của ta đang chìm đắm trong mộng tưởng. Nhìn xung quanh chỉ thấy toàn xác pháo và không còn một bóng người, em tôi đang ở đâu? Ta nghĩ đến em nhiều quá, ta luôn muốn chia sẻ những niềm vui, những nỗi buồn cùng em, ta muốn nói chuyện cùng em để xua tan đi những mệt nhọc, buồn bã của em và mang đến cho em những nụ cười trên môi. Vậy mà chẳng hiểu sao ta không thể làm được điều đó, mặc dù ta là người ăn nói đâu có đến nỗi chứ. Nhiều cô gái nói chuyện với ta cười đến nỗi không thể nào nhịn được và có những cô nói với ta những 5-6 tiếng đồng hồ còn chẳng chán. Vậy mà sao với em ta lại lúng túng quá vậy? Ta không thể nói được những gì ta muốn nói, ta không làm đựợc những gì ta muốn làm. Mặc dù đó toàn là những trò đùa đơn giản mà ta cùng thằng bạn ta vẫn làm đối với những cô gái khác. Nhưng trước em ta cảm thấy mình nhỏ bé vô cùng, ta không làm nên trò trống gì cả, không những không làm cho em vui, ngược lại toàn làm cho em bực mình. Cuộc đời bây giờ thực tế lắm, chỉ nhớ nhung, thơ thẩn và yêu thầm thì giải quyết được gì? Mình phải làm gì đây? Một chàng sinh viên nghèo, tiền tài và danh vọng đều không có, có mỗi cái tài... tán gái thì lại không xài được, vì khi đối diện với em ta như bị thôi miên. Đúng là trớ trêu. Nhớ nhung này anh gửi gió đưa mây, mang đến em mong ngày ta sum vầy. Mong đừng mưa, gió mạnh, mây bay nhanh, để tình yêu anh gửi đến nguyên lành. Hải Đăng gửi Thu Trang! | |
|